Kỳ thi tháng 9 – Cổng không gian Mặt Trăng
Tóm tắt kỳ trước: Andy và đồng đội đã tìm thấy Cổng không gian sao Hải Vương – một hành tinh hoang vu và gió bão. Bingo đã mở 2 cánh cổng, một bên trở về trái đất và bên còn lại tiếp tục hành trình. Sau một hồi tranh cãi đắn đo, họ quyết định tiếp tục lên đường đến Thiên hà Flyer để chinh phục “Viên đá trí tuệ”.
Hồi 1: Hành tinh tiệc tùng
“Bịch”, “Ui da, cái mông tôi” Andy thốt lên khi bị thả từ cổng không gian xuống cùng đoàn của mình.
“Wowwwww, mọi người ơi, nhìn xuống xem” – một bạn nữ trầm trồ.
Định thần, cả đoàn thấy mình đang đứng trên nóc một tòa lâu đài đồ sộ. Phía xa là khoảng trống bao la phủ bởi cát trắng.
Định thần, cả đoàn thấy mình đang đứng trên nóc một tòa lâu đài đồ sộ màu hồng
Nhưng trong lâu đài lại nhộn nhịp tiếng nhạc vũ hội, hàng ngàn bạn thỏ hồng nhảy múa bên những bàn tiệc ngập tràn bánh ngọt, những bức tượng đồ sộ bằng chocolate, một chiếc máy làm đủ mọi loại kem trên đời và nhất là một “thác” trà sữa hoành tráng. Tất cả đều màu hồng và chìm trong màu trắng sương mờ ảo.
Trong lâu đài lại nhộn nhịp tiếng nhạc vũ hội, hàng ngàn bạn thỏ hồng nhảy múa bên những bàn tiệc ngập tràn bánh ngọt
“Không thể tin được, chúng ta đang ở đâu thế này” – vừa nói Andy vừa đưa máy định vị lên xem, lúc này máy đã hoạt động.
“Bíp, bíp, bạn đã hạ cánh xuống Mặt trăng của Trái đất”
Đúng lúc này tiếng nhạc phía dưới im bặt.
“Các cậu là ai!” tiếng của một cô bé vang lên. Từ cánh cửa trên nóc tòa nhà, một cô bé bước ra. Cô cao, mảnh khảnh với mái tóc đen dài buộc nơ hồng xinh xắn trong bộ váy cũng màu hồng.
Ngẩn ngơ nhìn một lúc, Andy mới bối rối, lắp bắp “Tụi tớ, tụi tớ …”
“Tụi tớ đến từ Trái Đất và đang trên đường đến Thiên hà Flyer” – Một du hành gia phải nói chen vào.
“Người Trái Đất ư? Không thể nào…” Cô bé bàng hoàng, nhưng không giấu được sự vui mừng.
Hồi 2: Cô bé mặt trăng
Mun là nữ thần cai quản của Mặt trăng đã cả ngàn năm. Cô sống trên Mặt trăng một mình và có tất cả mọi thứ mà trẻ em Trái đất luôn ao ước: những nhà máy làm quần áo thời trang, búp bê, trà sữa, bánh ngọt, phô mai v…v… Tất cả đều tự động.
Thứ duy nhất Mun không có ở đây: Những người bạn biết nói.
Mun là nữ thần cai quản của Mặt trăng đã cả ngàn năm
Cả đoàn du hành được Mun mời dự dạ hội, ăn uống và vui chơi thỏa thuê hẳn 3 ngày 3 đêm. Họ kể với nhau đủ thứ chuyện trên … vũ trụ. Ngày thứ ba, sau bữa tiệc trà chiều cùng bánh ngọt, Andy và Mun ngồi nói chuyện.
“Các bạn cứ ở lại đây với mình cả trăm năm cũng được, có các bạn mình rất vui, hi hi” Mun cười khúc khích
“Nhưng Mun à, tụi mình không thể ở lâu được, tụi mình phải tìm viên đá trí tuệ” Andy nói.
“Tại sao? Ở đây chúng ta đều vui mà, việc gì phải đi đâu.” Mun nhìn Andy mắt long lanh
Phân vân một lúc, Andy nói: “Mình hiểu, nhưng tụi mình phải đi tìm “Mắt vũ trụ” nơi cổng không gian sẽ mở ra. Cậu là người cai quản nơi đây, cậu giúp tụi mình được không?”
Mun bỗng trở nên giận dữ: “KHÔNG! Mình không biết nó là gì cả, các cậu muốn tìm thì tự đi mà tìm”
Nói đằng, Mun đứng dậy, chạy nhanh ra ngoài. Andy ngẩn ngơ, nhìn theo không hiểu chuyện gì.
—
Cả đoàn bạn quyết định sẽ lên đường tìm “Mắt vũ trụ” ngay ngày hôm sau. Họ định chào từ biệt Mun nhưng cô đóng chặt cửa, không trả lời ai. Đám thỏ hồng cũng đi đâu hết, lâu đài trở nên hoang vắng.
Lúc này Andy mới cảm nhận được rõ sự tĩnh lặng và heo hút của Mặt trăng…
Họ định chào từ biệt Mun nhưng cô đóng chặt cửa, không trả lời ai. Đám thỏ hồng cũng đi đâu hết, lâu đài trở nên hoang vắng.
Hồi 3: Trung thu trên Mặt Trăng
Dò theo máy định vị, đoàn du hành đi đến khắp nơi họ tin có thể là “Mắt vũ trụ” nhưng đều vô vọng.
Vài ngày trôi qua, một hôm họ thấy mặt đất sáng lên và dường như đang phình to ra. Từ đây, họ có thể nhìn thấy Trái Đất của mình là quả cầu nhỏ màu xanh lá xa xăm.
Từ đây, họ có thể nhìn thấy Trái Đất của mình là quả cầu nhỏ phía xa xăm.
“Ồ Trung Thu rồi này!” – Andy thốt lên khi nhìn vào lịch điện tử trên tay
“Giờ này bình thường chắc là chúng ta đều đang ở nhà phá cỗ với ba mẹ rồi nhỉ.” Một bạn ngậm ngùi
“Nhưng chúng ta đâu có một mình, và phá cỗ Trung Thu trên Mặt Trăng chắc chưa ai làm được đâu, ha ha” Andy vui vẻ
“Phải đấy, ba mẹ mình có để sẵn vài chiếc bánh nướng, bánh dẻo trong hành lý của mình để ăn dọc đường, phá cỗ thôiii” – một thành viên lên tiếng.
Cả đoàn trải thảm, mang ra mấy chiếc bánh, một chút hoa quả và chuẩn bị phá cỗ, bỗng Andy cất tiếng.
“Khoan các bạn! trong khi chúng ta đón Trung Thu cùng nhau, không biết giờ này Mun thế nào, bạn ấy ở một mình chắc buồn lắm.”
Cân nhắc một hồi, cả đoàn quyết định quay trở về lâu đài để cùng Mun phá cỗ. Họ không muốn ai cô đơn trong này này cả.
Cân nhắc một hồi, cả đoàn quyết định quay trở về lâu đài để cùng Mun phá cỗ. Họ không muốn ai cô đơn trong này này cả.
Hồi 4: Mắt vũ trụ khai mở
Quay lại lâu đài, họ thấy Mun ngồi lặng lẽ một mình trong gian chính rộng lớn và trống trải của tòa lâu đài, nhìn xa xăm về Trái Đất.
Andy cất lời “Mun à, tụi mình quay lại để…”
Mun quay lại, ánh mắt không giấu được sự mừng rỡ nhưng cô vẫn tỏ ra giận dỗi:
“Các cậu bỏ đi rồi, thì đi luôn đi, quay lại đây làm gì?”
“Tụi mình, tụi mình có chiếc bánh …” Andy ngập ngừng.
“Tưởng gì ở đây mình có hẳn một xưởng làm bánh, đâu cần các cậu phải mời” Mun ngắt lời.
“Phải rồi, nhưng hôm nay là Trung Thu, tụi mình có mấy chiếc bánh nướng, bánh dẻo mang đến từ Trái đất, muốn rủ cậu cùng phá cỗ, nhưng …” Andy giải thích.
“Bánh nướng bánh dẻo?” Mun sửng sốt chạy đến nhìn những chiếc bánh thật lâu bồi hồi.
“Trước khi được đưa lên dây, hơn ngàn năm trước mình là người Trái Đất. Và hồi đó, mỗi lần Trung Thu là lại mình cùng ba mẹ phá cỗ, đón trăng rằm với những món này. Từ đó tới giờ mình mới được nhìn thấy bánh nướng, bánh dẻo. Hic, mình nhớ ba mẹ quá”, nói rồi, mắt Mun rơm rớm nước.
“Mỗi lần Trung Thu là mình lại cùng ba mẹ phá cỗ, đón trăng rằm với những món này. Từ đó tới giờ mình mới được nhìn thấy bánh nướng, bánh dẻo.”
Đoàn du hành chỉ biết nhìn nhau không nói gì. Họ mời Mun cùng trải thảm ra sân của lâu đài và cắt bánh phá cỗ, thay vì ngắm trăng, họ cùng cười đùa và ngắm Trái Đất – quả cầu xanh tươi xinh xắn phía tít xa…
—
“Cũng muộn rồi, Mun à, tụi mình phải tiếp tục lên đường để tìm “Mắt vũ trụ” thôi” _Andy nói, khi buổi phá cỗ gần tàn.
“Các cậu không phải đi tìm nữa đâu. “Mắt vũ trụ” ở ngay phía trên tòa lâu đài này thôi.”
“Cậu nói sao?” Andy sửng sốt
“Mặt Trăng được gọi là “Mắt vũ trụ” khi nó tròn và sáng nhất, tức là vào giữa đêm rằm Trung Thu hàng năm. Và tâm điểm của “Mắt vụ trụ” chính là tòa lâu đài này. Minh rất xin lỗi đã giấu các cậu, tất cả chỉ vì mình muốn giữ các cậu ở lại đây…”_Mun ngượng ngùng.
Nói đến đây, đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm. Bầu trời phía trên bỗng phát ra một tiếng nổ như pháo hoa, và một quầng sáng lớn xuất hiện. Cánh cổng không gian Mặt Trăng đã bắt đầu mở ra.
Nhưng trước khi đi tiếp, họ vẫn phải vượt qua thử thách của Bingo nữa.
CÁC NHÀ DU HÀNH NHÍ HÃY CÙNG HOÀN THÀNH KỲ THI THÁNG 9 ĐỂ MỞ CỔNG KHÔNG GIAN MẶT TRĂNG NHA!